Một số điểm cần chú ý khi sử dụng chất phụ gia:
- Khi sử dụng chất PGTP người sản xuất phải ghi rõ tên phụ gia được phép sử dụng, giới hạn sử dụng trong hồ sơ đăng ký và được phép của cơ quan y tế có thẩm quyền.
- Khi dùng phối hợp hai hay nhiều chất bảo quản hay nhiều chất chống ôxy hoá, tổng lượng dùng phải tương ứng với lượng tối đa cho phép của riêng một chất nếu dùng một mình.
- Đối với chất bảo quản giới hạn dùng tối đa của các benzoat được tính theo acid benzoic, của sorbat tính theo acid sorbic và của các sunphit tính theo SO2.
- Hệ thống mã số quốc tế về phụ gia thực phẩm (INS) đã được uỷ ban tiêu chuẩn thực phẩm duyệt năm 1989 và cho phép dùng mã số này thay cho tên của chất phụ gia tương ứng khi ghi thành phần trên nhãn của sản phẩm thực phẩm. Ở Liên minh Châu Âu, trước số INS còn có chữ “E” (Europe) để chỉ ra rằng phụ gia đã được kiểm soát về độ an toàn sử dụng trong thực phẩm của ủy ban an toàn thực phẩm châu Âu.
- Chỉ số LD50 (Lethal Dose 50): Liều lượng gây chết 50% động vật thí nghiệm.
- Lượng ăn vào hàng ngày có thể chấp nhận được (ADI: Acceptable Daily Intake): Là lượng phụ gia thực phẩm có thể được hấp thu hàng ngày trong suốt cuộc đời mà không có nguy cơ đáng kể đến sức khỏe, được biểu thị theo khối lượng cơ thể con người (mg/kg khối lượng cơ thể/ ngày).
ADI có thể được biểu diễn dưới dạng :
+ Giá trị xác định
+ Chưa qui định (CQĐ)
+ Chưa xác định (CXĐ)
- Lượng ăn vào hàng ngày có thể chấp nhận được “không xác định” (NS: Acceptable daily intake “Not Specified”): thuật ngữ này có thể áp dụng cho những chất có mặt trong thực phẩm có độc tính rất thấp dựa trên cơ sở dữ liệu sẵn có (về hóa học, hóa sinh, độc tố học và các yếu tố khác), tổng lượng ăn vào hàng ngày do sử dụng chúng ở các mức cần thiết để đạt được hiệu quả mong muốn và ở các mức có thể chấp nhận được trong thực phẩm mà không gây ra mối nguy đến sức khỏe.
Một loại phụ gia thực phẩm đáp ứng được các tiêu chí trên phải được sử dụng trong phạm vi thực hành sản xuất tốt (GMP) theo quy định, không được biểu thị dưới dạng chữ số.
- Mức sử dụng tối đa (ML: Maximum use level): là hàm lượng cao nhất của phụ gia thực phẩm được xác định là có hiệu quả theo chức năng sử dụng đối với một loại 198
thực phẩm hoặc nhóm thực phẩm và đã được Ủy ban Codex công nhận là an toàn.
Mức sử dụng tối đa thường được biểu thị theo miligam phụ gia trên kilogam thực phẩm.
- Lượng tối đa ăn vào hàng ngày (Maximum Tolerable Daily Intake - MTDI): là lượng tối đa các chất mà cơ thể nhận được thông qua thực phẩm hoặc nước uống hàng ngày. MTDI được tính theo mg/người/ngày.
- “Giới hạn GMP” (Good Manufacturing Practices: thực hành sản xuất tốt) có nghĩa là: Lượng chất phụ gia sử dụng trong chế biến sản xuất thực phẩm vừa đủ để đạt được yêu cầu về công nghệ, về cảm quan, hay những lý do khác mà vì những lý do đó chất phụ gia mới được phép cho thêm vào thực phẩm, do vậy không qui định giới hạn.
Tất cả các phụ gia thực phẩm phải được sử dụng dưới các điều kiện thực hành sản xuất tốt, trong đó bao gồm:
+ Lượng phụ gia được bổ sung vào thực phẩm phải được giới hạn đến mức thấp nhất cần thiết để có được hiệu quả mong muốn.
+ Lượng phụ gia thực phẩm trở thành một thành phần của thực phẩm do kết quả của việc sử dụng chúng trong quá trình sản xuất, chế biến hoặc bao gói thực phẩm mà không phải để đạt được các hiệu quả vật lý hoặc công nghệ khác trong chính loại thực phẩm đó, thì được giảm đến mức có thể.
+ Phụ gia thực phẩm có chất lượng thích hợp để dùng cho thực phẩm, được chế biến và xử lý như một thành phần thực phẩm.
Nhận xét
Đăng nhận xét